Nghèo cũng là di truyền, thật sự có thể là di truyền

Thứ tư - 07/03/2018 11:53

Nghèo cũng là di truyền, thật sự có thể là di truyền

Nội hàm thực sự của nghèo đói là cha mẹ không bao giờ có thể cho con cái những thứ mà bản thân họ không có, ngoài xe hơi và nhà cửa, nó còn là suy nghĩ, nhận thức và tầm nhìn.

Trong những gia đình có thu nhập kinh tế cao, trung bình mỗi giờ trẻ có thể nghe cha mẹ nói 2.000 từ liên quan đến kinh tế, văn học, chính trị và các lĩnh vực khác. Ở các hộ gia đình có thu nhập trung bình, con số đó giảm xuống còn 1.200 và ở các hộ nghèo, con số này giảm xuống còn 600.

Một gia đình khá giả không chỉ mang lại chất lượng cuộc sống tốt hơn mà còn cho phép trẻ em tiếp xúc với thế giới rộng lớn hơn cũng như cái nhìn rộng hơn. Trong những gia đình nghèo, cha mẹ phải làm việc vất vả chỉ để đủ cơm ăn áo mặc, con cái khó có cơ hội được hiểu biết nhiều hơn do thiếu nguồn lực giáo dục. Từng có người đặt ra một câu hỏi rằng: Có khi nào bạn cảm thấy vận mệnh của mình khó có thể thay đổi chỉ với sự chăm chỉ hay không?

Chúng ta giống như một nắm đất sét, cha mẹ chúng ta như sản phẩm sứ đã được tạo hình, chúng ta uốn nắn mình theo cách của họ, và kết quả là một bản sao của họ.

Chọn chuyên ngành, chọn theo đam mê hay chọn theo sự phổ biến?

Muốn có một công việc triển vọng hay sự ổn định?

Hôn nhân dựa trên gia cảnh hay phẩm cách của đối phương?

Câu trả lời không bao giờ nằm ở cha mẹ.


Nếu một người muốn vượt qua cái gọi là giai tầng, phá bỏ số phận truyền từ đời này sang đời khác, họ phải học cách thiết kế lại kịch bản cuộc đời mình.

Môi trường mà một đứa trẻ tiếp xúc lần đầu tiên sau khi sinh ra - gia đình - quyết định những gì một đứa trẻ nhìn thấy khi lớn lên là cơm áo gạo tiền hay giấc mơ ở những nơi xa xôi. So với sự thiếu thốn về vật chất và phương tiện giáo dục, điều đáng sợ hơn ở những gia đình nghèo là sự hiểu biết hời hợt của cha mẹ thường hạn chế những khả năng vô tận của con cái.

Có người bản thân chưa bao giờ đi học, cảm thấy đi học vô ích nên không cho con đi học.  Có người chưa bao giờ rời khỏi làng quê, giấu giấy báo nhập học của con rồi nói một câu đánh thẳng vào tâm lý: "Gốc gác của con là ở đây". Nghèo thực sự, không phải là thiếu tiền, mà là nghèo về nhận thức. Cha mẹ khép mình lại và thế hệ tiếp theo cũng khó có được cơ hội thay đổi cuộc sống của mình. Trong lòng cha mẹ có núi, trong mắt cha mẹ có sông, con cái mới có thể đứng thật cao và nhìn ra thật xa.

Trong mắt người thường, một con hạc đứng giữa một đàn gà, nó chắc chắn sẽ trở thành sự tồn tại chói lọi nhất. Nổi bật hơn so với đàn gà chỉ có hai kết quả cuối cùng: hoặc là bị gà ép chết, hoặc là bị gà đồng hóa. Trong thực tế, kết quả thường là vế sau.

Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Thứ bạn tiếp xúc sẽ quyết định suy nghĩ và hành vi của bạn. Con người là loài động vật có khả năng bắt chước cao và chúng ta sẽ ghi nhớ một cách tinh tế những thói quen và kiểu hành vi của những người xung quanh.

Nghèo đói không phải là thứ khắc sâu trong DNA của bạn, nó là cách hiểu của bạn về cái nghèo. Đúng là nghèo có thể di truyền. Nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta không thể thông qua nỗ lực của chính mình, chọn một lối sống mới và cắt đứt chuỗi nghèo đói đó.

"Có thể vùng nước sâu có cá lớn, vùng nước nông chỉ có cá nhỏ, nhưng nếu bạn không ra khơi, bạn sẽ không có một con cá nào". Đúng là không dễ để thay đổi vận mệnh của bản thân, nhưng nếu bạn không thay đổi chính mình, nó sẽ lại trở thành một định mệnh được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Không phải tất cả mọi người trên thế giới này được sinh ra ở Rome, nhưng đối với những người quan tâm đến Rome, ông trời sẽ để lại một con đường, ít nhất là cho con cái của họ.

Giàu có chỉ sau một đêm là điều viển vông, tiết kiệm tiền một cách có quy luật mới là chân lý trên thế giới. Tiết kiệm là suy nghĩ của người nghèo, trong khi tiêu dùng là suy nghĩ của người giàu. Đây có thể là sai lầm tai hại nhất trong những năm gần đây. Nếu bạn tin vào điều đó, sự giàu có và cuộc sống của bạn sẽ chết.

Bạn không xem trọng tiền bạc, tiền bạc cũng sẽ không xem trọng bạn. Dù thế nào đi nữa, biết tiết kiệm và chi tiêu hợp lý khi cần thiết luôn là cách đầu tiên để một người bình thường trở nên giàu có. Khi chúng ta có ô khi nắng và có thức ăn khi đói, chúng ta có thể từng bước thoát khỏi đói nghèo.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn